Ban liên lạc các nhiệm kỳ

Nhiệm kỳ 1

Nguyễn Văn Xuân
Trưởng ban
Lê Minh Tính
Phó Trưởng ban
Nguyễn Hữu Cừ
Phó Trưởng ban

----------

Nhiệm kỳ 2
(1998-2005)

Lê Minh Tính
Trưởng ban
Nguyễn Hữu Cừ
Phó Trưởng ban
Hoàng Ngọc Khanh
Phó Trưởng ban
Lê Văn Minh
Ủy viên
Nguyễn Hưu Thuấn
Ủy viên
Trần Quốc Thức
Ủy viên
Hoàng Phụng
Ủy viên

----------

Nhiệm kỳ 3

Hoàng Ngọc Khanh
Trưởng ban
Lê Văn Minh
Phó Trưởng ban
Nguyễn Hữu Cừ
Phó Trưởng ban
Nguyễn Văn Xuân
Ủy viên
Trần QUốc Thức
Ủy viên
Lê Đình Thà
Ủy viên
Lê Minh Tính
Ủy viên

Văn nghệ

XIN GIỚI THIỆU CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN VĂN CHIẾN

(Thân gửi bạn hữu K2LN NLSH,
nhân ngày họp mặt KN 40 năm ngày ra trường 28/4/2019)
Về đi anh
Về đi anh cùng chung vui ngày hội
Gặp mặt bạn bè ôn chuyện ngày xưa 
Dưới mái trường của một thời trai trẻ
Đã bao lần gặp đủ mặt thân quen?

Về đi anh, bốn mươi năm rồi nhỉ!
Chặng đường dài ta góp nhặt buồn vui
Kể nhau nghe chuyện đời của mỗi đứa
Thắm nghĩa ân tình ngày tháng đã qua

Về đi anh còn chừng chờ gì nữa
Thăm lại trường xưa, quê hương yêu dấu
Thăm con đường bé nhỏ lúc trường tan
Hình bóng cũ chắc vẫn còn đâu đó!

Về đi anh bạn bè đang trông ngóng
Đến bao giờ ta có dịp gặp nhau!?
Đừng hẹn lại vì tóc đã hai màu
Khi anh muốn đâu tìm ra bạn nữa!
Huế, đêm 18/3/2019

Hình: Lê Minh

Bài thứ 2

Khóc bạn
Chiều nay mây xám kéo về
Bầu trời ảm đạm tái tê lòng sầu
Cây cao bóng đổ về đâu!?
Rừng hoang lá rụng nhuộm mầu hoàng hôn
Thu vàng nhạt nắng cuối thôn
Con đò ngược nước chiều hôm quay về
Giữa dòng sinh tử đê mê
Vô thường chợt gọi bạn về nơi mô!
Ra đi rủ bỏ cơ đồ
Cõi trần giả biệt nấm mồ cỏ hoang
Hương linh về cõi Niết bàn
Nhất tâm cầu nguyện lên đàng vãng sanh.
Nam Mô A Di Đà Phật
Nguyện cầu cho hương linh bạn Trần Duy Hào sớm được siêu thoát!

Bài thứ 3

Đời cho ta những ân tình nồng ấm
Hãy vun trồng lên mãnh đất nhân sinh!
Thân tặng Đoàn Công Chính, 
Ngày về hưu: 30/7/2018)

TÌNH BẠN
Hôm nay tiếp bạn ra về, 
Có thêm đồng đội tràn trề niềm vui. 
Thời trai trẻ cùng chung lớp học, 
Lúc ra trường mỗi đứa mỗi nơi.
Bạn lên Tây nguyên ta về Đông Nam bộ.
Đoạn đầu đời cách trở ngược xuôi, 
Gia đình của bạn một thời gian khó. 
Em đông, mẹ tảo tần quang gánh,
Xót xa lòng, gợn sóng mắt cay cay!
Có những lúc bạn nhủ thầm bỏ việc, 
Về phụ mẹ cha, đỡ đần em út…
Lòng trắc ẩn trời đất thấu cảm!
Đưa bạn về theo lối rẽ trong mơ: 
Đoàn tụ gia đình,
Thuận lý đường tơ, 
Lấy vợ sinh con, 
Việc làm ổn định…
Kể từ đây,
Bạn và ta có cùng trận địa,
Chọn giống, nhân hom, trồng rừng thí nghiệm.
Ta và bạn như cùng số mệnh!?
Chịu khó cuốc cày tìm lẽ sống cho con. 
Trên đường đời vinh nhục đỏ son
Ta và bạn cảm thông chia sẽ, 
Có những lúc gian nan quạnh quẽ. 
Ta tìm về với ngũ uẩn giai không
Bạn hơn ta sức bền chịu đựng, 
Mặc cho đời yêu ghét khen chê... 
Giữa thị phi vồn vả ê chề
Bạn và ta, 
Vẫn vững lòng chung bước. 
Cuộc hành trình như có lời hẹn ước
Tự lòng mình, 
Mỗi đứa đều chung tay... 
Bốn mươi năm có mặt ở đất này, 
Không hổ thẹn với những gì làm được.
Bạn cùng ta trên con đường tiến bước, 
Đời tặng trao công danh một phần có bạn.
Dù không tên nhưng sức lực vô cùng!
Ta tri nhớ những ân tình năm tháng,
Lúc quay về ta đón bạn từ tâm.
Hôm nay, rót rượu chúc mừng,
Sáu mươi năm chẵn trọn phần nước non. 
Nguyễn Văn Chiến, viết trưa 30/7/2018


Bài thứ 4

Biển gọi em về
Gửi NTHV
Em về tóc gió thôi bay
Xa xăm một cõi đắng cay dòng đời!
Nghỉ suy vạn nẻo đất trời
Sóng xô nhau giữa biển khơi mịt mùng.
Em về nắng đổ ngang lưng
Chiều buông nhè nhẹ hải âu gọi đàn
Bờ xa le lói nắng vàng
Cát in dấu vết hai hàng chân qua.
Thôi em! mắt đã nhạt nhòa,
Thuyền xa bến đậu phôi pha còn gì
Tìm đâu dấu vết chim di
Mênh mông biển gọi em về đi em!

Bài thứ 5

Cát về đâu!
Mênh mông biển rộng
Sóng-biển xô nhau
Cát nhảy lên bờ
Cát lặng biển xa
Cát không chốn đậu
Cát đi về đâu!?
Vô bến vô bờ
Ngủ trong giấc mơ
Rồi gió cuốn đi
Cát lên sa mạc
Hoang vu một cõi
Nằm trong tĩnh lặng
Nắng ấm xuống đồi
Biển-Cát trùng khơi!

Bài thứ 6

 

Nhớ rừng
Tháng 5,
Mưa đầu mùa
Cây xanh lá, đâm chồi
Nắng đổ, 
Giữa trưa hè
Ve kêu, chợt nhớ rừng
Lên đồi,
Thăm lại người yêu cũ
Duyên nợ trao nhau
Đưa em về nằm đó, trên đỉnh đồi Sông mây
Em đã cưu mang cho ta sáu mươi con ở khắp mọi nơi
Suốt đêm ngày không một lời than oán!
Vậy mà ta phải xa em vì đã đến ngày ngơi nghỉ!
Ra đi khi em vừa tròn bốn năm
Chưa được ai công nhận!
Sức sống đang lên, ân trời mưa móc
Hôm nay, ta lê gót tìm theo lối mòn năm cũ
Gặp lại em, nhìn những đứa con xinh xắn
Tuổi chưa lên năm mà thân hình tròn trịa!
Đẩy đà, thẳng tắp, tay vươn về bốn phía
Chào đón mặt trời và muôn loài chim hót
Nhìn em, ta ôm trùm nỗi nhớ...!
Muốn đưa em về với tất cả những đứa con
Nhưng nghiệt ngã ta chỉ có một con đường
Chọn những đứa con để bảo tồn!
Phải là những đứa con có đủ bầu nhiệt huyết
Lớn nhanh, kháng bệnh, phẩm chất dồi dào...
Nên xin em tha thứ!
Cho ta gửi lại những đứa con còn lại
Nuôi hộ giùm đến ngày tháng tái sinh
Ta nguyện cầu cho tất cả trường vinh
Là người mẹ thiên nhiên hùng vĩ.
16/5/2018

Bài thứ 7

 

BÓNG THỜI GIAN

Tự Tình Khúc (1)
Tháng ba bảy chín ra trường
Ba lô khăn gói lên đường vào Nam
Dặm đường bao nổi gian nan
Tàu đi mấy chặng xe sang mấy lần
Đường xa lắm nổi gian truân.
Con đường đất đỏ vào xuân nắng chiều
Hai bờ cỏ mọc liêu xiêu
Dế kêu rin rít lắm điều ngổn ngang
Bồn chồn lòng thấy bàng hoàng
Cớ sao lại có trường cao đẳng này!?
Từ ngày vừa mới chia tay
Tưởng chừng Cao đẳng nằm ngay thị thành
Nào ngờ mộng ước mong manh
Trường cao đẳng ấy lại nằm hoang vu!
Mờ mờ sương khói âm u
Trông như doanh trại chiến khu thời bình?
Nhà tranh vách nứa quanh mình
Rào thưa chiến lược chênh vênh chạy dài
Bắt đầu một buổi sớm mai
Bước vào trình diện nhớ hoài khó quên
Cái xô, cái cuốc, cái mền
Được phân tiêu chuẩn làm nền tăng gia
Sắn khoai canh tác chiều tà
Sớm mai thức dậy còn ra ngoài đồng
Bồ la thúng mủng tay không
Hái rau vặt củ khoai sùng về ăn
Nghỉ thời khốn khổ làm răng!?
Một tô cháo cũng khó khăn chia đều
Thôi thì thế sự trớ trêu
Nghỉ chi nặng dạ thêm điều gian truân
Ngày qua tháng lại qua tuần
Đêm về thắp nến bâng khuâng nhớ về
Cánh cò sà xuống đồng quê
Cỏ xanh mơn mởn chiều về bên nhau...
Gió lay nhè nhẹ trên đầu
Tỉnh giấc mộng mị mối sầu cách xa
Hẹn ngày về lại quê nhà
Đưa em xuống phố mặn mà trao duyên
Rằng không lẻ bóng con thuyền
Bờ xa cỏ dại hai miền có nhau
Nắng chiều tẻ nhạt qua mau
Dòng sông êm ả nhuốm màu khói lam
Đường về soi bóng trăng tàn
Sương khuya rơi nhẹ dưới hàng cau xanh
Vai gầy em tựa lưng anh
Vòng tay ôm chặt lấp đầy nhớ thương
Thời gian qua mấy đoạn trường
Hai đầu nổi nhớ vấn vương tơ lòng
Giờ đây rảo bước thong dong
Bên nhau hạnh ngộ ước mong vẹn toàn.

Dấu Ấn Ngày Về (2)
Bốn mươi năm đã trôi qua,
Hoàn thành sứ mệnh nước nhà từ đây.
Chia tay cạn chén rượu đầy,
Chúc nhau hạnh ngộ sum vầy tháng năm
Ra về như ánh trăng rằm,
Khuất sau rặng núi xa xăm cuối trời.
Tình thân để lại cho đời,
Rừng xanh vang bóng một thời xông pha.
Vượt ngàn gió núi phong ba,
Đó đây khắp nẻo trăng tà vắt ngang.
Xế chiều rảo bước lang thang,
Cỏ cây chen lối rợp đàn bướm bay.
Ngày về còn nhớ nơi này,
Bàu Bàng lội nước, Sông mây leo đồi...
Rừng hoang bỏ mặc một thời
Mà nay cây đã xanh tươi bốn bề.
Giữa rừng bóng mát xum xuê
Chim kêu ríu rít đường về thênh thang.
Rừng thông vi vút gió ngàn,
Bạch đàn thẳng tắp xếp hàng hóa thân
Hàng năm thay áo một lần
Như nàng thiếu nữ khoả thân nõn nà
Đồi cao gió lộng mưa sa
Bão giông đứng vững thật là dễ thương.
Tiếc thay mới nửa chặng đường,
Thế gian phủ nhận biết nương chốn nào!?
Thôi về ẩn náu miền cao,
Nhường cho bạn hữu thay vào loài Keo.
Mô hình chọn giống kéo theo:
Keo lai, Tai tượng lại thêm Bông vàng,
Cân đong đo đếm đàng hoàng
Keo lai nổi trội thành loài độc tôn.
Bao nhiêu tiền của đổ dồn
Trồng rừng kinh tế tiếng đồn vang xa.
Thành tựu khoa học cho ra,
Công nghệ nhân giống cây hom ngoài trời
Vườn ươm xây dựng khắp nơi,
Làm giàu đất nước rạng ngời ngành Lâm.
Năng suất tăng vọt bội phần,
Kinh tế ổn định nhiều tầng tham gia
Từ đây lâm nghiệp nhà nhà
Đất hoang khó kiếm đất xa khó tìm.
Trồng rừng đâu dễ ai tin
Mà nay tỷ phú dễ tìm như chơi.
Rằng ai có biết sự đời!
Ba chìm bảy nổi chơi vơi phục hồi,
Lâm nguy thoát nạn qua rồi,
Chương trình chọn giống châm ngòi tiến xa.
Trồng rừng bền vững đặt ra:
Chọn loài gỗ lớn thật là gian nan,
Ngắn ngày thì có bông vàng
Dài hơn chút nữa gáo vàng chèn vô.
Đề tài dự án xô bồ,
Con đường nghiên cứu lắm ô nhiều tầng.
Tiếc thay một chút phân vân…
Hẹn lời lỡ nhịp biết mần răng đây!?
Gáo vàng Gáo trắng chia tay!
Cố công chẳng đặng còn ngày nào thêm.
Mong cho chân cứng đá mềm,
Trời yên biển lặng có thêm tình người!
Sự đời nghỉ cũng nực cười,
Một con cá lội mấy người buông câu!
Dẫu gì mình đã có nhau
Thì thôi chia sẻ những câu ân tình.
Nắng vàng rớt nhẹ lung linh,
Ngàn cây vỗ nhịp tâm tình đong đưa
Mây chiều cuộn gió lưa thưa
Tìm về nẻo ý xa xưa êm đềm.
Bông hoa chào đón bên thềm
Tiếng lòng thổn thức ấm êm gia đình!
Chặng đường một chút quang vinh
Xin lưu kỹ niệm ân tình nghĩa xưa
NVC
(1) 1979-1985: Trường CĐLN Trảng Bom Đ. Nai
(2) 1986-2018: Trung tâm KHLNĐNB - Viện KHLNVN

Bài thứ 8

CHO TÔI XIN
Xin cho tôi nghe thấy tiếng cười
Nhìn thấu từng khuôn mặt tươi vui 
Tay trong tay niềm tin ngày mới
Để yêu thương góp nhặt thành lời

Xin cho tôi thêm ngàn điều ước
Để nồng nàn bằng hữu đông vui
Sáng sớm mai đất trời lồng lộng 
Bên cuộc đời thương cảm sinh sôi

Cho tôi xin thấy lại niềm tin
Giữa thăng trầm, thế sự, nhân sinh
Cho buồn vui hòa chung câu hát
Tiếng ru hời rộng lắng thương yêu!

Cho tôi xin yêu lấy đời nhau
Đem tình thương vun đắp bền lâu 
Vui hân hoan tiếp nối đời sau 
Quê hương này, còn mãi mong chờ

Xin cho nhau tiếng vỗ nhịp nhàng
Thôi u mê, tăm tối, lầm than
Thôi cơn đau tiếng khóc nỉ non
Không còn nghe nhìn thấy hàm oan...

Xin thương yêu đất Mẹ ngàn năm 
Cho anh em nối lại tình thân 
Cho xin thêm cuộc sống bình yên
Tiếng nhặt khoan Mẹ hát hòa bình.
NVC, 21/2/2019

/public/files/files/Doc1.docx